Thông thường, các ban nhạc technical/brutal death metal chủ yếu phổ biến qua những hình thức trao đổi demo,tape và phát hành album dưới những label nhỏ lẻ thuộc giới hạn underground scene. Nhưng cũng có một số ít trong đó trở thành những band tên tuổi, được một phần mainstream đón nhận như Death, Atheist hay Cryptopsy... Trong số đó, có lẽ Nile là cái tên lạ lùng nhất, khi vẫn giữ nền tảng là technical/brutal, nhưng lại pha trộn thêm những yếu tố... không giống ai, tạo nên một thể loại “Ithyphallic metal” - mà theo như band tự nói về mình - lại được đón nhận nhiệt tình và trở thành một trong những technical/brutal band nổi bật nhất.
Điều đầu tiên để nói về Nile – chính là như tên của ban nhạc, mang yếu tố phương Đông tới từ dòng sông dài nhất thế giới. Ai Cập có một đề tài lịch sử vô cùng hoành tráng và màu sắc với những thần thoai đa dạng, góp phần là một trong những cái nôi của thế giới. Nội dung ca khúc của Nile đa phần được viết dựa trên hiểu biết sâu rộng của Karl Sanders về Ai Cập cổ đại, trên những câu chuyện về những vị thần mang tính chất đen tối đúng với death metal. Ngoài ra trong mỗi album của mình, Karl Sanders còn thuyết minh tường tận công phu về nội dung của mỗi bài hát.
Còn với âm nhạc, tất cả được Nile đẩy lên một mức extreme. Tốc độ chính là điều đầu tiên để nói về Nile. Đó là những đoạn lead với tempo dồn dập đan xen giữa Karl Sanders và Dallas Toler-Wade được đảo lộn liên tục khiến người nghe chóng mặt. Drum cũng chính là một phần làm nên đặc trưng thành công của Nile, chỉ với bốn cái tên Pete Hammoura, Derek Roddy (Hate Eternal, Malevolent Creation), Tony Laureano (Dimmu Borgir, Brujeria, Belphegor) và nay là George Kollias cũng đủ để người nghe thấy được mức độ khủng bố của drumworks trong Nile. Tưởng chừng là những âm thanh ồn ĩ, kín mít, nhưng cũng không đơn thuần chỉ là những blast beats và double bass drumming dồn dập và vô cảm – điều mà những drummer khủng bố trên mang lại chính là ba yếu tố kĩ thuật, tốc độ và sức mạnh trên nền guitar vốn đã khá phức tạp. Khi ráp lại, chúng không hề vô nghĩa, mà lại chính là chất technical/brutal đặc trưng với đảo phách, câu nhịp phức tạp mà không phải ban nhạc nào cũng có.
Và với ba thành viên trong Nile, họ không đơn thuần chỉ chơi nhạc cụ của mình mà còn thực hiện vocal luân phiên nhau trong mỗi ca khúc. Mỗi người đều thể hiện một chất giọng đặc trưng, như guttural vocal sâu thăm thẳm như từ dưới địa ngục của Karl Sanders, hay mãnh thú bất nhân của Dallas Toler-Wade. Từ vocal, guitar, drum, đôi khi là keyboard và thậm chí là nội dung lyrics đã phác họa lên một bức tranh Ai Cập vĩ đại, tang tóc nóng nực đến rát đít. Cách bố trí và viết nhạc trong mỗi album của Nile cũng rất hợp lí, đầu tiên luôn là mở đầu bằng một intro track rất “mộc” mang lại bầu không khí Ai Cập, và cũng không là khi trong album hiện diện một tới hai track với độ dài khá khủng bố chỉ riêng với thể loại technical/brutal – khoảng 8 đến 10 phút được thêu dệt lên với đủ mọi tinh hoa. Chưa kể tới là những concept gồm 3 – 4 tracks rất epic, nhưng hầu hết mỗi track của Nile đã đều là một concept nhỏ giàu màu sắc đa ý nghĩa.
Rút gọn
Bình luận ()